Được gọi là The Broomway, nghĩa là “lối mòn chổi quét”, con đường Broomway từng được đánh dấu bằng những bó chổi cắm dọc đường, là con đường cổ xưa duy nhất dẫn ra đảo Foulness trước khi một cây cầu được xây dựng bắc qua Havengore Creek vào năm 1922. Với tuổi đời hơn 600 năm, con đường này trải dài gần 10km dọc theo bãi cát Maplin, cách bờ biển khoảng 400m.
Con đường Broomway chỉ có thể đi qua khi thủy triều xuống. Vào thời điểm đó, bãi bùn mênh mông trên The Broomway hiện ra, lộ ra một dải cát cứng mịn, trông phẳng lặng và vô hại. Nhưng chính sự phẳng lặng đó lại ẩn chứa hiểm họa khôn lường. Khi sương mù ập xuống, các cột mốc mờ dần, người đi qua dễ lạc đường, trượt xuống bùn, mắc kẹt, hoặc bị dòng thủy triều quay lại nuốt trọn.

Một báo cáo từ thế kỷ 19 ghi nhận ít nhất 66 xác được vớt quanh đảo, và các tài liệu địa phương ước tính tổng cộng hơn 100 người đã bỏ mạng tại đây trong hơn 400 năm qua, khiến The Broomway được gọi là Doomway, hay còn mang nghĩa là “con đường chết chóc”. Những câu chuyện về những người đã mất mạng trên Broomway, hoặc những người may mắn thoát chết đã được nhiều người ghi lại qua nhiều năm, chẳng hạn như sử gia Philip Benton ở Rochford, thế nhưng vẫn còn hàng chục thi thể khác không bao giờ được tìm thấy.
Thủy triều ở đây dâng nhanh hơn tốc độ chạy của một người bình thường. Nếu bạn đi chệch khỏi đường mòn, bùn sẽ hút chân bạn, và con nước dâng ngập đến ngực chỉ trong vài phút. Bản thân bãi bùn rất rộng và trơn, lại thêm sương mù dày cản tầm nhìn. Nếu người đi không có la bàn hoặc không thuê người dẫn đường địa phương thì rất dễ đi nhầm hướng, và rồi chỉ còn cách tuyệt vọng chết chìm trong bãi lầy mênh mông tại Broomway.

Không những thế, một phần của bãi bùn còn nằm trong khu vực huấn luyện quân sự của đảo Foulness. Một loạt những biển cảnh báo ghi rằng: “Con đường Broomway rất nguy hiểm cho người đi bộ”, hay “Tuyệt đối không được chạm vào bất cứ vật gì, vì chúng có thể phát nổ và giết chết bạn”. Trên mặt bãi bùn đôi khi còn lộ ra những quả bom chưa nổ và mảnh đạn từ các cuộc tập trận trước đó.
Ngày nay, Doomway chủ yếu được người ưa mạo hiểm và những người yêu thích thiên nhiên tìm đến, với điều kiện họ phải liên hệ trước và thuê một hướng dẫn viên địa phương giàu kinh nghiệm. Cảnh tượng khi thủy triều rút quả thực rất ngoạn mục: bầu trời xám bạc soi xuống lớp cát, một dải đường mòn như sợi chỉ chạy ra biển, và cảm giác đứng trên bờ vực giữa sự sống và cái chết khiến người ta khó mà quên được.

Sách Minh ký địa phương ở Essex từng chép lại: “Những người nông dân gan dạ đánh cược với thủy triều, nhiều người đã phải trả giá bằng cả mạng sống”. Tới nay, các phương tiện truyền thông vẫn lên tiếng cảnh báo rằng đây là con đường nguy hiểm nhất nước Anh, và không chào đón những người thiếu sự chuẩn bị trước.
Theo: Oddity Central, The Oldie, Dangerous Road.