Vấn đề nợ nần đã lâu là yếu tố chính cản trở tăng trưởng kinh tế của Thái Lan, ảnh hưởng đến khả năng tiêu dùng của người dân. Đến cuối năm 2024, nợ hộ gia đình ở Thái Lan ước tính khoảng 16,4 nghìn tỷ baht (gần 503 tỷ USD), chiếm 88% GDP của quốc gia, tờ The Nation của nước này nêu.
Mặc dù tỷ lệ nợ trên GDP đã giảm, tổng số nợ vẫn cao và tiếp tục là rào cản đối với sự mở rộng kinh tế.
Trong hai năm qua, chính phủ nước này đã cố gắng giải quyết vấn đề nợ thông qua các chương trình khác nhau, bao gồm giải quyết nợ không chính thức, tái cấu trúc khoản vay và cung cấp các khoản vay lãi suất thấp. Ngoài ra, cựu Thủ tướng Thaksin Shinawatra đã đề xuất ý tưởng mua lại các khoản nợ nhỏ từ người dân để chính phủ quản lý, cho phép những người có tín dụng xấu được xóa khỏi các cơ quan tín dụng và tiếp tục giao dịch tài chính.
Cuối năm 2024, chính phủ đã giới thiệu chương trình “Khun Suu Rao Chuay” (Bạn chiến đấu, chúng tôi giúp đỡ), một nỗ lực chung giữa chính phủ và khu vực tư nhân nhằm giúp đỡ các con nợ có khoản vay không sinh lợi (NPL) liên quan đến nhà ở, ô tô và doanh nghiệp vừa và nhỏ (SME), cũng như các khoản nợ từ các nhà cung cấp dịch vụ tài chính không thuộc ngân hàng. Chương trình nhằm bao phủ hơn 2,1 triệu tài khoản của khoảng 1,9 triệu con nợ, với tổng giá trị nợ khoảng 890 tỷ baht (khoảng 27,3 tỷ USD).
Tuy nhiên, chương trình đã thu hút ít người tham gia hơn mong đợi, với chỉ 820.000 người đăng ký (hoặc 990.000 tài khoản), chiếm chỉ 50% mục tiêu. Để đáp ứng, chính phủ đã gia hạn thời hạn đăng ký đến ngày 30 tháng 6 năm 2025 và tập trung vào việc giúp đỡ các con nợ có khoản vay dưới 100.000 baht (≈3.070 USD), chiếm 35% tổng số nợ xấu, tương đương 1,2 nghìn tỷ baht (gần 36,8 tỷ USD).
Dự tính xoá nợ, ảnh hưởng đến hàng triệu người Thái Lan
Ông Paopoom Rojanasakul, Thứ trưởng Bộ Tài chính, tiết lộ rằng Bộ Tài chính và Ngân hàng Thái Lan (BOT) đã thảo luận về việc điều chỉnh chương trình “Khun Suu Rao Chuay”, với kế hoạch trình bày các điều kiện mới lên Nội các vào tháng 6.

Trong đó có mở rộng điều kiện cho biện pháp “Thanh toán trực tiếp, bảo vệ tài sản”. Ban đầu, chương trình yêu cầu con nợ phải có nợ quá hạn hơn 30 ngày tính đến ngày 30 tháng 10 năm 2024. Tiêu chí mới sẽ cho phép con nợ có nợ quá hạn chỉ 1 ngày và đã từng tái cấu trúc nợ trước đây đủ điều kiện nhận hỗ trợ, mở rộng phạm vi tiếp cận cho nhiều người hơn. Biện pháp này bao gồm các khoản vay mua nhà lên đến 5 triệu baht (≈153.500 USD), vay mua ô tô lên đến 800.000 baht (≈24.600 USD), vay mua xe máy lên đến 50.000 baht (≈1.540 USD) và vay SME lên đến 5 triệu baht (≈153.500 USD).
Theo biện pháp này, con nợ sẽ được giảm thanh toán xuống 50% trong năm đầu tiên, 70% trong năm thứ hai và 90% trong năm thứ ba, với lãi suất được tạm dừng trong ba năm. Trong thời gian này, tất cả các khoản thanh toán sẽ được áp dụng vào gốc nợ.
Tiếp theo là giải pháp tăng trần nợ cho biện pháp “Thanh toán, đóng, giải quyết”. Biện pháp này giúp con nợ có NPL bằng cách cho phép họ thanh toán chỉ 10% số nợ còn lại để đóng tài khoản ngay lập tức. Trần nợ của chương trình sẽ được tăng từ 5.000 baht (≈154 USD) cho nợ không có tài sản đảm bảo lên 10.000 baht (≈307 USD) mỗi tài khoản cho nợ không có tài sản đảm bảo và 30.000 baht (≈922 USD) mỗi tài khoản cho nợ có tài sản đảm bảo. Thời hạn của chương trình cũng sẽ được gia hạn từ ngày 30 tháng 6 năm 2025, để cho phép nhiều con nợ hơn được hưởng lợi từ các biện pháp điều chỉnh này.
Một nguồn tin từ Văn phòng Thủ tướng tiết lộ rằng ngoài việc cải thiện chương trình “Khun Suu Rao Chuay”, chính phủ đang chuẩn bị giải quyết các khoản NPL bằng cách đề xuất xóa nợ trị giá 10 tỷ baht (≈307 triệu USD) cho 3 triệu con nợ. Những người này có tổng số nợ tồn đọng lên đến 120 tỷ baht (≈3,68 tỷ USD), sẽ được giảm hoặc xóa bỏ. Mặc dù số tiền tài trợ này có vẻ nhỏ, nhưng nó dự kiến sẽ ảnh hưởng đến hàng triệu người.
Các nhóm mục tiêu bao gồm những người có khoản nợ nhỏ đã được liệt kê trong cơ quan tín dụng trong thời gian dài và nông dân nợ Ngân hàng Nông nghiệp và Hợp tác xã Nông nghiệp (BAAC), cũng như những người trên 70 tuổi. Mục tiêu là ngăn chặn những con nợ này có lịch sử tín dụng xấu và giúp họ lấy lại quyền truy cập vào các nguồn tài chính từ các tổ chức tài chính chính thức.
Cách tiếp cận của chính phủ trong việc xử lý các khoản nợ xấu này, thay vì thông qua các ngân hàng, là nhằm giảm gánh nặng tài chính cho các tổ chức tài chính và ngăn chặn sự gia tăng nợ xấu trong hệ thống ngân hàng. Các ngân hàng đã trích lập dự phòng cho các khoản nợ xấu này, do đó việc xóa nợ sẽ không ảnh hưởng lớn đến hoạt động tài chính của họ.